Hành trình của một con tim đối diện với sự thật rằng trung thực không phải lúc nào cũng dễ dàng.
Thật lòng, mình chưa đủ trung thực với mẹ về những lựa chọn sinh tử mà mẹ phải đối mặt. Có những lúc tôi muốn mẹ cố gắng, và tôi nói những lời động viên: "Mẹ cố lên! Khoẻ rồi con dắt mẹ đi chơi!" hay "Mẹ đừng rên nữa, mình im lặng thì mới khoẻ được!" Thậm chí tôi còn thử đưa mẹ nghĩ về một vùng trời đẹp để mẹ cảm thấy nhẹ nhàng hơn.
Nhưng trong lòng tôi, mình biết rằng mẹ đau đớn lắm, nỗi đau dằn vặt mỗi giờ mỗi ngày. Đó là những đêm không ngủ, những lúc huyết áp tăng cao, những lần đường thở gấp, những lần mồ hôi ướt đẫm trên trán. Đó là những lần oxy thoi thóp 70-80. Mẹ đã trải qua những khó khăn ấy, nhưng tôi vẫn cố gắng và mang đến mẹ một hy vọng tốt hơn.
Mỗi ngày, tôi xoay vòng trong tâm trí, một cuộc vòng xoay kéo dài hơn ba tháng. Tôi chỉ cố để dám đối diện với sự thật rằng mẹ đang yếu đi. Nhưng khi nhìn lại, có thể mẹ biết rõ hơn tôi về tình trạng của mình. Mẹ đau đớn hơn, mẹ chịu đựng nhiều hơn, và mẹ biết rằng đôi khi tôi không thể hiểu hết mọi điều đó.
Nhưng tôi tin rằng mẹ cố gắng vì một đứa con gái như tôi. Tôi cảm nhận được tình yêu và sự hy sinh của mẹ. Và trong những lúc khó khăn, chúng ta cùng nhau truyền cảm hứng cho nhau.
Hành trình này dạy cho tôi một bài học quý giá về lòng chân thành và tình yêu. Đôi khi, trung thực không chỉ đơn thuần là việc nói ra sự thật, mà còn là việc hiểu và chia sẻ những cảm xúc sâu thẳm của người thân yêu. Chúng ta có thể không trung thực tuyệt đối, nhưng quan trọng là chúng ta biết trân trọng và yêu thương.
Hãy biết ơn những người thân yêu của bạn, hãy trân trọng từng khoảnh khắc bên nhau và hãy truyền cảm hứng cho nhau. Dù chúng ta không hoàn hảo, nhưng tình yêu và chân thành sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn.
Hãy sống với lòng biết ơn và yêu thương, để mỗi ngày trở thành một món quà đáng quý. Và nhớ rằng, dù chúng ta không thể sẵn sàng để chào tạm biệt, nhưng tình yêu của chúng ta sẽ mãi mãi trường tồn.