Khi tôi lên 3 tuổi, cuộc sống đã đưa tôi vào một hành trình đầy biến đổi và khó khăn. Ba tôi mất sớm, và từ đó, mẹ tôi trở thành người duy nhất dìu dắt tôi qua những năm tháng dài. Hành trình mỗi tháng hai mẹ con tôi thức giấc lúc 4:30 sáng vẫn còn vô cùng sống động trong tâm hồn tôi. Đôi mắt ngỡ ngàng nhìn mẹ đèo tôi đi chợ, đến chùa sớm để cầu may, và rồi lo cho cả ngày làm ăn. Mẹ tôi đã là người đàn bà mạnh mẽ và quả cảm nhất mà tôi từng biết. Đối diện với những khó khăn, mẹ không từ bỏ, mà cố gắng hết mình để đảm bảo tôi được sống một cuộc đời đủ ăn đủ mặt.
Cuộc sống của tôi đơn giản và khiêm tốn, nhưng cũng đầy ấm áp và yêu thương. Nhớ lại ngày đó, lúc tôi là đứa trẻ cuối cùng có được đôi giày quai hậu tại trường, sau 3 tuần mẹ tuần mẹ tôi dành dụm mới đủ tiền mua một đôi giày quay hậu Bitis. Mẹ tôi đã dành dụm từng đồng để tặng cho tôi, và những giá trị đó không chỉ nằm trong món quà, mà còn trong tình yêu và sự quan tâm vô bờ bến của mẹ.
Dịp Tết đến, khi cả nhà sum vầy bên nhau, người thân thương không khỏi thắm thiết kể về ba tôi và nói rằng tôi tội nghiệp vì mất đi người cha yêu thương. Nhưng sau này, khi mẹ tôi ra đi, tôi nhìn lại và thấy một khía cạnh khác của cuộc sống. Đó không chỉ là nỗi buồn và tủi thân, mà còn là một hành trình đầy ý nghĩa, những ngày tháng mà mẹ tôi và tôi cùng nhau trải qua.
Mẹ tôi luôn dạy tôi sống giản đơn và đầy trách nhiệm. Mẹ không may mắn có nhiều, nhưng mẹ đã cố gắng để tôi không phải đối diện với những khó khăn vật chất. Mẹ dành nhiều tâm huyết để tôi có thể tập trung vào học tập và phát triển bản thân. Tôi học tốt và luôn cảm nhận tình yêu và sự quan tâm từ mẹ.
Nhìn lại, tôi nhận ra cuộc sống hạnh phúc không nhất thiết phải xa xỉ và đầy đủ vật chất. Mẹ đã tặng cho tôi một cuộc đời đơn giản nhưng tràn đầy yêu thương. Những người xung quanh có thể có nhiều hơn về vật chất, nhưng tôi tự tin rằng không ai có cuộc sống hạnh phúc và đầy đủ như tôi.
Sau cùng, khi mẹ tôi ra đi, tôi đã hiểu rõ rằng cuộc sống thực sự rất giản đơn và thanh cao. Đôi khi chúng ta không cần quá nhiều vật chất, chỉ cần tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé. Mẹ tôi đã dạy tôi điều đó, và tôi mãi biết ơn mẹ vì điều đó.